Cô giáo tiếng Anh của tôi đến tắm nhờ và cái kết cho người chồng đã mất , cặp nhũ hoa của nàng. Sau rất nhiều năm sờ mó, vuốt ve, hên quá giờ nó đã bằng… trái cam, tất cả là nhờ công chúa nhỏ của mình, chứ không thì nó bằng… trái chanh thôi, mà còn chanh héo nữa! “Ư… ư… anh nhẹ thôi, sữa còn đó…” – nàng vừa thở vừa nói ngắt quãng. “Con bé bú hết trơn mà, để trả nợ cho bố cho người chồng đã mất mà còn thì anh bú cho nó hết” – mình vừa nói vừa kéo cái đầm xuống khỏi thân trên nàng. Chao ơi, một tuyệt tác của tự nhiên, hai má nàng trắng phớt hồng, miệng chúm chím, làn da trắng sứ, cổ vươn cao kiêu hãnh, thân