Đấy thế là tôi đã có một màn công khai kinh điển đó là một dự án để đời trong cuộc đời tôi.
“Hôm nay anh làm em bất ngờ lắm đó.” Em nói với tôi khi hai đứa đang trên xe về nhà.
“Em có hạnh phúc không?”
“Em có.”
“Anh không đưa em về nhà sao?”
“Anh đã xin cô cho em được qua đêm hôm nay rồi.”
“Mẹ em sao?”
“Đúng vậy.”
Nói xong tôi chở em về nhà tôi. Bước vào nhà trước mắt em là một bàn tiệc thịnh soạn và trang trí ấm cúng lãng mạn.
“Anh đã làm hết sao?”
Tôi gật đầu. Rồi xem đồng hồ.
“Đến lúc rồi.”
“Lúc gì chứ?” Em hỏi tôi.
“Lúc em tròn 18.”
Em rơi nước mắt hạnh phúc ôm chặt lấy tôi. Chúng tôi không thể chờ đợi gì thêm nữa liền trao nhau những cái cắn môi hạnh phúc. Em thì thầm vào tai tôi. ” Anh lấy em nhé!”…” Ừm!” Tôi trả lời.