hôi lấm tấm trên trán, trên cái cổ trắng ngần của cô, Liên chợt nghĩ cô Hằng rất đẹp. Mà phải nói cô đẹp thật, một nét đẹp gì đó rất Hà Nội mà người ngoại tỉnh như Liên dù có xinh đến đâu cũng không thể có cái khí chất ấy. Rất là lạ. Liếc xuống phía dưới, cô Hằng có bộ ngực rất to, phải gấp rưỡi của Liên, chỉ không biết là với tuổi cô có giữ được độ căng giống như của Liên không thôi. Thế nên người ta gọi cô là Hằng xôi đúng cả nghĩa bóng lẫn nghĩa đen. Hì hì hì hì ! Đàn bà mà đi địa hàng của