hộ bố nhé. Bố ăn xong rồi. – Vâng, bố cứ để con. Ông nói xong thì đi thẳng lên cầu thang, Liên định hỏi hôm nay ông không đi bộ nữa à, nhưng lại thôi, hỏi như vậy thì lại đánh vào nỗi đau của ông mất. Nhìn ông cầm chai rượu dở theo mà Liên lắc đầu. Thương bố. Liên trằn trọc không thể nào ngủ nổi, thiếu sữa tươi Nhóc Con pha người cứ bần hần cả ra. Vừa nhắn tin cho chị Mỹ Anh hỏi tình hình bọn trẻ thì chị ấy nói bọn nó vừa học xong, tắt điện đi ngủ rồi. Hết lo đến con thì lại lo đến chồng. Giờ